Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2011

Thơ ngày chủ nhật

Ngày chủ nhật là một ngày chờ đợi
Mọi niềm vui, mọi xao xuyến tâm hồn
Hy vọng người, ai đó “vào blog” chơi
” Còm, chát” mãi cũng gây tình lưu luyến.

Chờ đã mệt mà “còm” không thấy đến
Có ai nào nghĩ đến “mõ” đâu!
Thì giờ đêm qua... nắng xế ngang đầu
Lòng rưng rức, người bần thần bực bội

“Mail” với “chát” đã mấy lần thay đổi
Quyển sách nào đem đọc cũng buồn tênh
Tâm thần ta như có vẻ bập bềnh
Như chán chê, như rã rời, ngao ngán

Ta tưng tức, ta chán buồn với tất cả
Sao mải vui không “vào mạng” với ta chơi
Ta cũng trách thầm những kẻ ở xa xôi
Sao hờ hững, không “mail, blog  ” gì chi cả!

Quanh quẩn mãị.. Trông ra ngày sắp ngả,
Lần cuối cùng nhất định bước ra đường,
Đi bơ vơ mà lòng dạ vấn vương
Đường quen quá chán chường như tắt lối!

Ta quay lưng chậm rãi trở về nhà
Để lại sau lưng lối mòn, tất cả
Những mông lung, những buồn vui vô cớ
Và niềm vui sống lại chợt đến trong ta

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét