Thứ Năm, 2 tháng 6, 2011

TRỞ LẠI MIỀN TUỔI TRẺ

(Xin tặng các chàng trai cô gái Cơ Điện)
Cuối thu này lại trở về đây
Trời xanh gió, ngọt ngào heo may quá
Tìm chẳng thấy những cánh rừng cỏ úa
Một thời trai trẻ xa xôi

Anh hoa râm mắt lặn phía chân đồi
Tiếng em cười đâu đây thơm như mật
Bom Mỹ thả, khói đen trơì gang thép
Em nín cười lặng lẽ giã từ anh
Tiếng ve ran, tiếng ve của chúng mình
Cứ rối rít đồi sim đồi guột
Đồ án triền miên đêm ôn thi thấm mệt
Cặp mắt nào đọng lại giọt sao xanh
Anh hành quân mang tuổi trẻ đời mình
Mang cả tiếng em cười vào trận đánh
Ngày trở về tìm em bằn bặt
Kỉ niệm trường xưa hương hoa cỏ nao lòng
Ở nơi nào có nhớ anh không ?
Nơi em, trời có xanh màu Việt Bắc ?
Có heo may ngọt ngào hương cỏ mật ?
Em có còn em của anh không ?
Ước thời gian lùi lại mấy mươi năm
Gặp ngọn gió đông về cửa lớp
Giở trang giáo trình ôn thi thủơ trước
Có một cánh hoa rừng lặng lẽ...ngủ quên
Về đây đi em. Ta cố đi tìm
Dấu vết trường xưa nằm nghiêng đồi cỏ úa
Chân bỗng ngập ngừng gặp ô giếng cũ
Em gội tóc dài ngồi hong nắng ngày xưa
Mấy chục năm mới trở lại bây giờ
Thầy cô mình đã xa mình biền biệt
Đứng trên đồi sim nhìn sông Công nước biếc
Tình yêu đầu mình để lại nơi đây
Đêm Thái Nguyên như lạ như say
Giọt sao cũ long lanh trên đồi vắng
Sợi tóc bạc qua kẽ tay năm tháng
Lặng lẽ
rơi về
thời trai trẻ ngày xưa.
Nguyễn Trọng Luân K5-K9

3 nhận xét:

  1. tooi nghi ngờ tên tác giả . tôi có gọi cho bác Luân . bác kkhông xác nhận bài thơ này . không xác nhận đã gửi cho K10 . Nhưng chắc đây phải là người Cơ điện .
    Hay dở chư đào sâu , nhưng nỗi niềm này là có thực . cám ơn tác giả

    Trả lờiXóa
  2. Nguyễn Trọng Bằnglúc 22:24 2 tháng 6, 2011

    Em xin phép anh Luân chuyển bài thơ “Trở lại miền tuổi trẻ” về blog K10 và tự đề tặng thay tác giả vì…bài thơ hay quá, nó phải được nhiều người biết đến – Những chàng trai cô gái cơ điện của một thời sinh viên gian khổ mà vẫn lạc quan yêu đời. Để rồi sau bao năm lăn lộn với cuộc đời, họ quay về chốn cũ tìm lại người xưa, tìm lại chính mình của một thời trai trẻ. Anh Luân ạ, khi đọc bài thơ này của anh chắc chắn sẽ có rất nhiều bạn đọc blog K10 tâm đắc, bởi vì nếu suy nghĩ một chút, lắng đọng một chút ai cũng dễ nhận thấy bóng dáng mình ẩn hiện trong những vần thơ da diết của anh! Cảm ơn anh đã có những bài thơ thật tuyệt vời như vậy!

    Trả lờiXóa
  3. Bạn Đỗ Sơn đâu nhỉ, bài thơ này tác giả Nguyễn Trọng Luân tặng cả các bạn nữ cơ điện nhà mình đấy chứ. Bọn con trai K10 chúng tớ thấy thoáng buồn vì…cả K10 có 7 bạn nữ, nhưng chỉ có Sơn thỉnh thoảng có… nhời thôi, còn các bạn Diệp, Hải, Hồng, Mai, Định, Nga…bận đi đâu mất rồi? Nhưng dù thế nào, bạn cố gắng vào blog cho vui nhé và cả lớp K10IB của bạn…hình như “trình văn hóa mạng” có vấn đề mà không thấy “hảo hán” nào xuất hiện, đến đây thì buồn thật rồi đấy!

    Trả lờiXóa