Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011

CHÙM THƠ NGUYỄN TRỌNG LUÂN - SỰ TRI ÂN MÃI MÃI

   Ở đất nước hình chữ S này, sao mà lắm nghĩa trang đến thế! Là người lính ai cũng chạnh lòng nghĩ đến đồng đội mình khi sắp đến ngày 27 tháng 7 hàng năm – Ngày mà cả nước tri ân bao anh hùng liệt sĩ hy sinh vì Tổ quốc. Thật chạnh lòng khi anh Liệu có nhắc đến nghĩa trang liệt sĩ chống Tầu ở chân cột cờ Lũng Cú mà chúng tôi đã dừng lại và kính cẩn nghiêng mình trước tượng đài, nhưng tôi tin rằng : dân tộc mình không bao giờ quên các anh đâu!
   Anh Nguyễn Trọng Luân cựu sinh viên K5 – cựu chiến binh đã nói lên sự tri ân đó bằng những vần thơ tâm huyết sau đây, như lời dẫn của Vanvn.net: "Bạn bè văn chương vẫn bảo: "Nguyễn Trọng Luân là kẻ bị "giời đày" không cho làm thi sĩ. Bởi tâm hồn ấy nếu trọn vẹn dành cho thơ, chắc chắn sẽ không chỉ dừng lại ở những dòng rưng rưng ám ảnh, mà hơn thế, những câu chữ ấy sẽ mãi mãi thuộc về người đọc…" Đó là nhận xét không vì bất kì sự ưu ái nào mà trở thành quá lời, khi đọc những bài thơ anh viết về đồng đội, viết cho bạn bè thuở thanh xuân… Những bài thơ được anh viết ngay trên đường trở về chiến trường xưa, nghẹn ngào đọc từng bài ở nghĩa trang Đường 9. Nhân dịp kỷ niệm 64 năm Ngày thương binh - liệt sĩ 27/7, VanVN.Net xin trân trọng giới thiệu chùm thơ Nguyễn Trọng Luân, như một lời tri ân với những chiến sĩ đã ngã xuống cho độc lập, tự do và thống nhất đất nước."
Chùm thơ này đã đăng ở Vanvn.net và blog K6, tôi chọn và đăng ba bài thơ ở blog K10 cho các bạn cùng thưởng thức, có thể coi đó là một nén hương tri ân thắp lên nhân ngày 27.7.2011.
Cuộc hành quân tháng bẩy
(Viết ngày các bạn cựu SV về thắp hương thành cổ Quảng Trị)
Những đội hình hành quân tháng bẩy
Chẳng còn ba lô chỉ nặng những hương hoa
Lại hành quân về phía ngày bom nổ
đi tìm thời trai trẻ đã xa
Cuộc hành quân chẳng có ai đưa tiễn
Chỉ có mình đưa tiễn chúng mình thôi
Và chỉ có những linh hồn đồng đội
Đang chờ ta lạnh lẽo ở cuối trời
Không súng đạn, ba lô. Sao nặng thế?
Bó nhang kia gánh mấy chục năm trời
Và hoa nữa vắt kiệt bao mùa nắng
Để tháng bẩy này
tôi mang tặng bạn tôi
Bốn chục năm chúng tôi lại hành quân
Tóc thì bạc gió thì xanh đến lạ
Nơi mấy chục năm xưa đạn nổ
Bao đồng đội đang chờ...
Đâu chỉ tháng bẩy thôi?
Trưa 8/7/2011
Nghĩa trang dưới lòng sông
Ngàn vạn bông hoa ngàn vạn ngọn lửa
Ngàn vạn cuộc đời nức nở
Tháng bẩy này áp mặt xuống dòng sông
Nghĩa trang dưới kia bia mộ xếp hàng dài ra bể
Tìm về với đồng đội tôi
Đêm Thạch Hãn bừng bừng lửa
Đêm nao bám vào nhau nén căng ngẹt thở
Nước sông nước mắt khét đạn thù
Lời của tôi xin đừng gọi là thơ
lời người sống sót
Soi lòng mình xuống đáy sâu
Khói hương bay trên đầu con sông cuộn chảy
Bạn vẫn nghe thấy phải không?
Bài hát chúng mình thì thầm khi xuống bến
Điếu thuốc úp mặt vào mũ cối
Sách giáo khoa còn gửi lại bên sông
Rồi sẽ có cây cầu mới xây
Soi mình qua nghĩa trang nơi đáy nước
Bao đồng đội tôi ngâm mình cùng câu hò thấm ướt
Chiều
Thạch Hãn… rưng rưng
                                                                                                                        7/2009
Xin đừng
Xin đừng phân cấp nghĩa trang
Đồng đội tôi có ai chọn cho mình chỗ chết
Lúc hi sinh ai nào biết được
Rồi mình về nằm đâu
Chỉ có một niềm tin khi khoác súng lên đường
Quê có mẹ và đất mình có chủ
Trích ngang đơn sơ thế
Mà dằng dặc day dứt không nguôi
Xin đừng phân cấp chúng tôi
Xương máu chúng tôi hòa vào mạch đất
Vào suối sông trên dải chữ S này
Chúng tôi chỉ cùng một tên
Liệt sỹ
                                                                                                                                 Nguyễn Trọng Bằng

4 nhận xét:

  1. Chỉ có những người trải qua cuộc chiến như anh Luân mới có những cảm xúc như vây. Tôi có thời gian sống với anh Luân ở nhà anh Giao (chị Duyên vợ anh Giao là cô giáo cấp 2 của tôi), nên biết ít nhiều về "tâm hồn" của anh ấy. Chúc anh có nhiều bài thơ đầy cảm động.

    Trả lờiXóa
  2. Tién Thân mến. Bây giờ thì anh nhớ ra rồi .Hồi ấy anh và Tiến và Toàn làm đồ án trong nhà chị Duyên . Tiến trắng và hiền . Chẳng biết bây giờ em ở đâu ? Mà bây giờ anh Giao và chị Duyên ra sao . Em có thể trao đổi với anh qua danhaluan@yahoo.com.vn nhé .NHoáng cái dã ba lăm năm rồi . Chào em

    Trả lờiXóa
  3. Em đã ngồi với Anh Luân và các anh cựu binh sau chuyến đi thành cổ Quảng Trị đưa cậu Em về ( 5-6-2011 ). Em cũng đã đọc và thuộc bài thơ anh Luân viết sau 30 năm về lại trường Cơ Điện, Anh Luân cũng đã tặng Em những bài thơ về đồng đội nơi chiến trường xưa... Thơ của anh luôn đong đầy nỗi nhớ và khắc khoải nghĩa tình. Cảm ơn anh Luân đã cho hậu thế chúng Em một "Tấm lòng" tình nghĩa..chúc anh luân mạnh khoẻ, bình an và có nhiều những trang thơ chan chứa nghĩa tình để bạn bè cùng chia sẻ..

    Trả lờiXóa
  4. Thân mến Sâm !
    Mình là dân K5 . Tuy K5 không có diến đàn , nên hay vào K6 và K10 xem . Đó là cách tìm lại mình .
    Thật là cám ơn các bạn .Trân trọng tình nghĩa của các bạn .Rất có thể nếu không có diễn đàn này những người bạn gắn bó một thời CĐ trở nên xa lắc . Vì thế có thể nói vào mỗi trang mỗi ngày giống như ta lên lớp ngày xưa ở CĐ.Thích trốn học lắm nhưng trốn một buổi lại nhớ lớp nhớ trường . Càng đọc càng thấy tình bạn học thật đẹp . từ Hà giang đến tận miền tây nói chuyện với nhau như ngày nào gọi nhau đi quán .
    Lạy giời cho khoẻ để còn gặp nhua ở Nam bộ Sâm nhé . Cám ơn em

    Trả lờiXóa